Sau đêm tân hôn, ấn tượng của tôi còn lại chỉ là sự hụt hẫng đến khó tả và cũng chẳng thể nào hiểu được tại sao chồng lại đối xử như vậy với mình, rõ ràng là chúng tôi rất yêu nhau cơ mà?
Tôi và chồng yêu nhau 3 năm rồi cưới. Trong 3 năm đó, tôi luôn hạnh phúc và cảm thấy tự hào về người yêu mình. Một người đàn ông thật chín chắn, mẫu mực và rất tâm lý. Chính vì lẽ đó mà anh rất tôn trọng tôi. Mọi đòi hỏi về nhu cầu sinh lý gần như tuyệt nhiên anh không đề cập tới. Khi yêu, tôi cứ nghĩ mình được anh trân trọng, khi cưới rồi mới biết, mọi chuyện đều có lý do của nó.
Ngay đêm đầu tiên tôi làm vợ anh đã trở thành thảm kịch. Mọi thứ khác hẳn với những gì tôi tưởng tượng. Mọi chuẩn bị cho đêm tân hôn của tôi như đổ sông đổ bể hết vì kết quả chẳng giống ai. Cũng váy áo sexy, cũng mùi nước hoa nhè nhẹ cùng một chút rượu với ánh đèn xanh nhẹ mát. Tôi tưởng chồng sẽ hồi hởi, vồ vập lắm vì phải chờ đợi bao lâu nay. Vậy mà tất cả những gì tôi nhận được là sự thờ ơ, lạnh nhạt và qua loa của chồng.
Sau đêm tân hôn, ấn tượng của tôi còn lại chỉ là sự hụt hẫng đến khó tả và cũng chẳng thể nào hiểu được tại sao chồng lại đối xử như vậy với mình, rõ ràng là chúng tôi rất yêu nhau cơ mà? Chính vì lý do đó mà tôi tự động viên mình phải biết chờ đợi, hy vọng lần sau mình sẽ có đêm tân hôn đúng nghĩa.
Vậy mà lần sau, lần sau nữa, tất cả chỉ là sự qua quýt cho xong chuyện. Có những lần chồng gần vợ mà cảm giác cứ như đi ăn trộm, cuống quýt bỏ chạy thật nhanh để không bị phát hiện vậy. Nhiều lần như vậy, tình hình không cải thiện được gì mặc dù tôi đã cố gắng thật nhiều. Tôi lờ mờ nghĩ hay là chồng mình có vấn đề về sinh lý?
Lò mò tìm hiểu sách báo chứ thật lòng là tôi cũng không dám tâm sự cùng ai vấn đề tế nhị này vì sợ lộ ra chồng tôi sẽ giận. Thấy các dấu hiệu yếu sinh lý gần như trùng khớp với những gì mình biết về chồng, tôi bắt đầu lo lắng cho cuộc hôn nhân của mình.
Lấy chồng xong, tôi rất muốn sinh con ngay để còn ổn định công việc vậy mà chuyện chăn gối chẳng ra sao thế này thì bao giờ mới có bầu? Nhắc đến chuyện này thì chồng cứ lờ đi, nhắc nhiều quá thì anh ấy chẹp miệng nói: “Con cái làm gì cho mệt người!”. Nhiều lúc tủi thân, tôi cứ nghĩ mình như kẻ ăn xin, lúc nào cũng chờ sự bố thí của người khác cho mình vậy.
Chuyện chăn gối không được như ý khiến cả 2 khó chịu và bắt đầu nảy sinh nhiều chuyện. (Ảnh minh họa)
Chuyện chăn gối không được như ý khiến cả 2 khó chịu và bắt đầu nảy sinh nhiều chuyện. Dần dần chúng tôi bất đồng quan điểm về mọi chuyện, hễ nói chuyện với nhau là y rằng khục khặc, cãi cọ. Vợ chồng son mà lúc nào cũng "chiến tranh lạnh" và gây gổ to tiếng. Sớm biết vậy, tôi nên liều mình thử “bản lĩnh đàn ông” của chồng trước thì cuộc đời tôi giờ chắc sẽ không như hiện tại. Sau 4 năm sống chung, có lẽ đến đây là cái giới hạn cuối cùng tôi có thể chịu đựng được.
Trong thời gian qua, tôi không ngừng cố gắng để giúp chồng “mạnh mẽ” hơn bằng thuốc thang và thực phẩm. Cũng không ít lần tôi đề cập với chồng chuyện đi khám bác sĩ nhưng anh bảo thủ không chịu nghe theo và coi hành động đó là sự xúc phạm lớn với anh. Ấy vậy mà lúc nào, anh cũng vỗ ngực tự hào: “Khám xét gì, có cô đi mà khám, tôi đây bản lĩnh đàn ông đầy mình, chẳng qua cô không giống như những người khác, không biết yêu chiều tôi nên tôi mới không có hứng thú như thế! Xem lại bản thân đi!”.
Lời anh nói khiến tôi suy nghĩ rất nhiều. Tôi nghi ngờ anh có người khác, bên ngoài no xôi chán chè rồi mới về nên hờ hững chuyện chăn gối với vợ. Nhưng lại nghĩ, với “bản lĩnh” của anh, muốn ngoại tình thì cũng khó, vì biểu hiện yếu sinh lý lộ rõ rành rành. Hay là anh “diễn kịch” quá giỏi khiến tôi cũng bị lừa?... Tôi rất bối rối và nhiều suy nghĩ, mọi người ở ngoài cuộc, sáng suốt hơn thì cho tôi xin vài lời khuyên với.
Đăng nhận xét
Blogger Facebook